30 March 2024

GIỚI THIỆU



NGUYỄN THIỆN THUẬT
NHÀ VĂN, NHÀ BÁO
1926-2004





  
TÁC PHẨM

Nhà xuất bản Công an Nhân Dân
  • Thời vàng son của Điệp (tiểu thuyết) - 1999

Nhà xuất bản Hà Nội

  • Ngàn năm Thăng Long (thơ)- 1998
  • Người đàn bà lừng danh của vũ trường (tiểu thuyết) 1992
  • Mười lăm năm sau (tiểu thuyết) 1990-1998
  • Cô gái trở về (tiểu thuyết) -1999
  • Bão táp vùng vàng (tiểu thuyết) - 1999
  • Con đường tội lỗi (tiểu thuyết) - 1997
  • Sau bức màn dối trá (tiểu thuyết) - 2001
  • Vòng tay nữ hoàng (tiểu thuyết) - 2001

Nhà xuất bản Quân đội Nhân Dân

  • Mùa hoa ban đẹp mãi (tiểu thuyết) 1994-2004
  • Đường đi ra biển (tiểu thuyết) - 1997

Nhà xuất bản Thanh Niên

  • Vũng lầy tội lỗi (tiểu thuyết) 1991
  • Sập tiệm (tiểu thuyết) - 1991
  • Đêm Hàng Châu (tiểu thuyết) 1992
  • Nữ hoàng cửa biển (tiểu thuyết) - 1991
  • Phía sau Hoài Điệp (tiểu thuyết) - 1997
  • Những người đi ngược dòng (tiểu thuyết)- 1998

Nhà xuất bản Pháp Lý

  • Chuyến đi bí mật của Mai Lan (tiểu thuyết) 1992

Nhà xuất bản Sông Bé

  • Cây vàng di động (tiểu thuyết)- 1988
  • Tôn nữ Huyền Trang (tiểu thuyết) 1990
  • Bí mật đường dây ma túy (tiểu thuyết) - 1990​​

DẸP TIỆM PHÙ DUNG





Mụ Bích ngồi tựa lưng vào chiếc ghế bọc nhung màu xanh, ghếch chân lên đi-văng:

- Em kể chị nghe nào! Bao giờ thì có hàng từ Nghệ An vào?

Thu Trâm, cô gái có nước da xanh mét lễ phép nói với bà chủ:

- Dạ. Em cũng mong hoài, mà chưa thấy chúng nó tới...

Mụ Bích rít mạnh một khói thuốc lá Samit - thứ thuốc có tẩm cần sa - làm cho mụ luôn có cảm giác say lơ mơ. Mụ thường phải hút luôn ba điều mới "đã" cơn ghiền.

Thu Trâm cũng hút đến điếu thứ ba, cả hai đều ghiền ở mức hút, hít qua những điều thuốc nhập lậu, không bao giờ chịu tiêm (chích) hoặc nằm hút bên bàn đèn dầu lạc.

Mụ Bích dạy lũ đàn em:

- Mình là đàn bà, con gái, nên ghiền theo kiểu của mình, vừa có cảm giác lạ lại vừa thanh lịch. Dân “bụi” ưa chích cho "ác", vừa bê tha, vừa bệ rạc, mấy đứa mạt hạng còn thích uống nước "cam lồ" càng mau chết!

29 February 2024

TẾT ÔNG HOÀNG




Tổng giám đốc Vũ Hoàng về đến phòng làm việc thì trời đã xế chiều.

Ông nhìn lên tờ lịch mới bóc chiều qua: đã 28 Tết rồi! Ngày cuối năm sao mà bận rộn đến thế? Chia nhau đi họp với cấp trên, với cơ quan bạn suốt cả một tuần cũng không xuể. Điện thoại cứ réo lên:

- Ông Hoàng! Ông phải có mặt để động viên anh em nhé! Cả năm mới có cuộc họp tất niên mà thiếu ông là mất vui đấy! Ông yên tâm là chúng tôi không có bầy vẽ tiệc tùng gì đâu. Chỉ thị tiết kiệm, chống chi tiêu phung phí, tôi đã "quán triệt" rồi mà!

Bạn bè cứ "phôn" như một điệp khúc, nơi nào cũng kính nể, ông và phó tổng giám đốc phải chọn ra những nơi không thể không đến được, những nơi "liên doanh, liên kết" làm ăn dài dài thì sau những lời chúc xã giao "chung nhất" trước cử tọa, còn có "câu chuyện ngoài hành lang" có giá trị bạc tỷ! Vì thế Tổng giám đốc Vũ Hoàng đã có mặt ở hầu hết các hội nghị tổng kết của ngành dọc, ngành ngang. Vợ ông, bà Mai Ly cứ lo cái khoản "com lê - ca vát" cho ông cũng đủ mệt. Càng có tuổi, ông càng phương phi, đi đứng rất bệ vệ, đường hoàng. Bà Mai Ly cứ khen ông:

- Anh có số làm quan thật!

05 February 2024

KÝ ỨC VỀ CHA



TẾT này cha tôi đã đi xa tròn 20 năm.
Và chỉ sang năm tới, nếu còn sống cha tôi sẽ tròn 100 tuổi.
Thời gian và những bộn bề cuộc sống làm phai mờ đi nhiều kỷ niệm. Vì vậy nhân ngày giỗ 20 năm của cha, tôi muốn hồi tưởng lại những ký ức còn vương vất trong tâm tưởng và viết lại để con cháu sau này hình dung được về cuộc sống và sự nghiệp của ông cha mình, một cuộc đời nghèo khó và lãng mạn cách mạng, đi cùng những cuộc kháng chiến gian khổ của dân tộc và không ngừng mơ ước một cuộc sống tốt đẹp hơn cho con cháu.

01 February 2024

TỪ CHẤT MEN TINH CHẾ




TỪ CHẤT MEN TINH CHẾ

Truyện ký


Đầu năm 1976, xí nghiệp chế biến bột mì Tương Mai làm được một loại men khô có thể thay thế cho các loại men làm bánh mì mua của nước ngoài. Mỗi tạ bột làm bánh chỉ cần hai kilôgam men Tương Mai (trị giá 4 đồng) là có thể làm ra được 500 chiếc bánh có độ nở đều. Men Tương Mai trở thành món hàng hấp dẫn đối với các cơ sở làm bánh mì ở Hà Nội. Khách hàng gửi dự trù đến đặt mua men và đã phải xếp hàng đợi lấy men.

Xí nghiệp chế biến bột mì Chùa Bộc hồi đó cũng là khách hàng của xí nghiệp Tương Mai và đã phải xếp hàng chờ mua men. Có lần men Tương Mai sản xuất không đủ bán cho các bạn hàng quý. Xí nghiệp Chùa Bộc đợi đã ba ngày vẫn không mua được men. Phân xưởng bánh mì Chùa Bộc thiếu men đã phải nghỉ việc ba ngày. Ba ngày nghỉ việc đã dẫn đến hậu quả là làm hụt sản lượng 150.000 chiếc bánh và hàng vạn người tiêu dùng không có bánh ăn.

27 January 2024

TÍN HIỆU MÙA XUÂN

 TÍN HIỆU MÙA XUÂN

Truyện ký 


Cây hồng trước hiên nhà tôi vừa trổ một bông hoa đỏ thắm rung rinh trong nắng sớm mùa xuân. 

Tôi ngắm bông hoa thật lâu, tưởng chừng như đã lâu mới bắt gặp một bông hoa đẹp đến thế. Và sớm nay thời gian cũng như dừng lại. Có lẽ từ trong lòng tôi đang hé nở một bông hoa đỏ thắm mà tôi muốn chăm sóc để nó không bao giờ tàn. 

Tôi ngồi vào bàn viết với niềm vui nhẹ nhõm, lâng lâng. Tập giấy dành những trang viết chờ đợi. Tôi xin dành những trang viết đầu tiên của năm nay cho một công trình cải tiến kỹ thuật vừa hoàn thiện của ngành lương thực thủ đô. 


02 January 2024

TRÊN TRẬN ĐỊA MỚI

TRÊN TRẬN ĐỊA MỚI

Truyện ký

 

“Đại đi thanh niên xung phong chống Mỹ cứu nước chúng ta sau bốn năm công tác, hôm nay đã hoàn thành nhiệm vụ. Chúng ta đều được chuyển ngành sang một mặt trận mới: Mặt trận sản xuất! Một trăm năm mươi anh chị em có mặt ở đây hôm nay được chuyển về xí nghiệp chế biến mì Chùa Bộc. Các đồng chí sẽ là công nhân xây dựng cơ bản hoặc công nhân sản xuất bánh mì, mì sợi, Công việc hoàn toàn mới mẻ, nhưng tôi tin rằng ở bất cứ đâu, làm bất cứ việc gì, đại đội ta cũng vẫn phát huy truyền thống ngoan cường bám trụ, giữ chốt, hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc. Các đồng chí có rõ không?”

-        Đồng ý! Đồng ý!

Toàn đại đội hô vang đáp lời đội trưởng.

Sau buổi họp mặt, họ lại trở về các lán dựng dưới những lùm cây cao.

Ngoài kia gió từ sông Hồng thổi vào lồng lộng.


06 September 2023

NGÀN NĂM THĂNG LONG-THƠ

 





GỬI NGƯỜI YÊU THƠ

Không ai đếm được
Có bao nhiêu người sống mãi
Với Thăng Long, Hà Nội, Đông Đô…

Cũng không ai biết được
Bao nhiêu người làm thơ
Trên mảnh đất ngàn năm văn hiến
Từ ngàn xưa cho tới bây giờ!

Tôi yêu Hà Nội
Từ thủa ấu thơ
Trong trận mạc,
phải xa em và xa Hà Nội
Vẫn không nguôi nhớ về cố đô…

Hôm nay,
Viết lại đôi dòng tâm huyết
Gửi người một thuở yêu thơ:
Hà Nội trong em là tình yêu da diết,
Hà Nội trong tôi: nỗi nhớ vô bờ…

Mùa xuân 1998

PHÍA SAU HOÀI ĐIỆP

 



1

Từ khi còn là nữ sinh trường Đồng Khánh, Thủy đã nổi tiếng hoa khôi với đặc điểm da trắng, tóc dài.

Ở lớp 12A năm ấy có hai cô Thủy: Thủy tóc ngắn, mặt tròn, dáng người hơi đậm và Thủy tóc dài, mảnh mai, thon nhỏ, da trắng, môi hồng. "Thủy tóc dài" mặc áo dài màu trắng lại càng đẹp. Có lần Thủy được bạn Hà cho ướm thử chiếc áo màu hoàng yến thì bạn bè lại trầm trồ khen ngợi:

- Thủy tóc dài dễ thương quá, trời!

Thủy được bạn khen nhưng không hề kiêu sa. Bạn trai cũng "phải lòng mặt" không ít. Có anh còn kẹp cả một lá thư trong cuốn tiểu thuyết cho Thủy "mượn". Khi trả sách, Thủy chỉ nói "cám ơn" và... "hoàn" lại cả bức thư màu tím cho người bạn trai.

31 July 2023

MƯỜI LĂM NĂM SAU

 




I.

Những tiếng nổ từ phía sân bay Cù Hanh đã dứt từ lâu mà tất cả thị xã Pleiku hầu như vẫn chưa được hoàn toàn yên tĩnh.

Đêm nay, đại bác từ phía “bên kia” vẫn bắn cầm canh vào chung quanh sân bay. Đường phố im lìm trong ánh đèn “phòng thủ” lờ mờ. Các vũ trường, nơi giải trí của sĩ quan quân đoàn 2, được lệnh đóng cửa từ ba hôm nay. Bộ tư lệnh vùng II chiến thuật ban bố “lệnh khẩn cấp”. Binh lính bị cấm trại. Khi màn đêm buông xuống thì đường phố đã vắng tanh, chỉ còn những chiếc xe nhà binh đi tuần tiễu rú ga hoảng hốt.

Diễm Hương kéo tấm chăn len trùm kín đầu mà không sao ngủ được. Ngọn đèn ngủ tỏa ánh sáng xanh lạnh lẽo. Nếu không có tiếng giày của tên vệ sĩ đi lạo xạo ngoài sân trải đá cuội thì sự vắng lặng đến ghê người.

17 July 2023

CÔ GÁI TRỞ VỀ

 





1.

Cô gái có tên thật đẹp: Huỳnh Thị Ngọc Lan, mười bảy tuổi, bỏ nhà ra đi từ Cần Thơ về thành phố Hồ Chí Minh vào ngày 24 tháng 12, nhân dịp Nô-en. Ngọc Lan đang ở đâu giữa một thành phố gần sáu triệu dân này?

Anh trinh sát Vũ Hùng nhìn đăm đăm vào tấm hình cô gái được gửi kèm với một lá đơn trình báo của má Tư. Đôi mắt ngây thơ, nụ cười e ấp và mái tóc thề buông xõa ngang vai, cô gái này mới dễ thương làm sao!

Má Tư kể lại trong đơn trình báo:

“Hồi đầu tháng, một chị Việt kiều mặc toàn đồ xịn đến nhà tôi ở bến Ninh Kiều. Chị ấy tự giới thiệu tên là Hằng mới từ Mỹ về thăm quê hương. Chị khoe ở Ca li bên đó có quen con trai tôi vượt biên từ 1985.

01 June 2023

CHUYẾN ĐI BÍ MẬT CỦA MAI LAN

 


1.

Mai Lan đứng đợi ngoài cửa phòng Tổ chức đã hơn nửa giờ mà vẫn chưa được vào gặp ông Nhân, trưởng phòng. Cô cũng không dám gõ cửa vì cô biết ông Nhân đang có khách. Người khách ấy chưa ra thì làm sao cô đã vào được?

Công việc của cô đâu phải chuyện làm ăn vui vẻ mà lại là câu chuyện rất buồn, rất gay cấn. Trong cái túi xách tay của cô hôm nay chẳng phải chỉ có gương, lược, son, phấn mà còn có cả một "bản kiểm điểm cá nhân" về tội tham ô hai triệu đồng tiền bán hàng nữa! Cô phải viết đến lần thứ ba rồi mà vẫn chưa đạt yêu cầu của ông Nhân. Hôm qua ông Nhân đã nhíu đôi lông mày sâu róm lại mà nói:

- Sau buổi bán hàng, cô thu được hai mươi hai triệu đồng, tức là cô đã bán ra mười một tấn gạo. Tại sao cô chỉ nộp quỹ có hai mươi triệu. Cô tưởng thủ kho giao nhầm một tấn gạo tức là cô có quyền bỏ túi hai triệu đồng à? Tham ô lương thực lúc này là có tội lớn. Cô ăn cắp hai triệu đồng, bị bắt quả tang, người ta đã kiểm quỹ và lập biên bản, cô cũng đã phải nhận lỗi và trả lại hai triệu đồng rồi. Thế mà cô còn loanh quanh mãi, chỉ nhận kỷ luật ở mức "xin cảnh cáo"! Như vậy là chưa biết điều. Cô học tập rồi, đã biết đấy: ăn cắp một tạ gạo bị truy tố, ngồi tù, huống chi cô lại có gan ăn cắp cả một tấn, mà lại chỉ xin "cảnh cáo"!

30 April 2023

MÙA HOA BAN ĐẸP MÃI

 

I

Tuấn ngồi dựa lưng vào vách hào giao thông, mồ hôi vã ra như tắm. Anh mở nắp bi đông uống một ngụm nước cho đỡ khát. Trước mặt anh, Him Lam đang bốc cháy. Pháo binh ta từ năm giờ chiều đã bắn cấp tập không ngớt. Pháo binh địch cũng chống trả quyết liệt, từ Mường Thanh bắn tới, từ đồi Độc Lập bắn sang hòng cứu nguy cho cánh quân ở Him Lam. Có điều khác nhau là đạn ta dội lên đồi, vào các boong-ke còn đạn địch đủ loại 105 ly, 155 ly lại cứ chần khắp chân đồi để ngăn chặn các đợt xung phong của ta.

Tiểu đội của Tuấn sau đợt tiến công dũng mãnh, được lệnh chốt lại chân đồi, gần cuối hào giao thông, đề phòng địch cho tàn quân đánh xuống. Nhưng đợi mãi chưa thấy chúng đánh ra. Mũi nhọn thọc sâu vào Him Lam đã làm chủ cả ba ngọn đồi. Tiểu đội trưởng Kỳ nói nhỏ vào tai Tuấn:

- Phải cẩn thận! Đêm nay pháo địch sẽ còn bắn suốt đêm, không cầm canh như trước đâu. Các cậu phải cẩn thận để tránh thương vong!

02 April 2023

VŨNG LẦY TỘI LỖI

 



I

Cô gái mát-xa ngừng tay xoa bóp trên lưng người đàn ông to bè bè như một tấm phản. Người khách đang nằm sấp, cựa mình và chống tay ngồi dậy. Gã uể oải nói với cô gái:

- Thôi, ta cho em nghỉ tay!

Cô gái nhoẻn miệng cười:

- Anh đi đâu bây giờ, anh Tư?

 Tư Mập vuốt má cô gái:

- Ta đi có công chuyện rất cần...

01 March 2023

TÔN NỮ HUYỀN TRANG

 



1.     ĐIỀM HẸN ĐÔNG BA

 

Mới tám giờ sáng, chợ Đông Ba đã đông nghìn nghịt. Trong quán cà phê Sông Hương, một người đàn ông đang ngồi trầm tư bên ly cà phê đen. Điếu thuốc lá trên tay anh ta tòa khỏi lững lờ. Gương mặt sạm đen của anh còn in những nét phong sương của gió bụi đường xa. Anh lơ đãng gõ nhịp bằng một ngón tay theo điệu nhạc từ một máy ghi âm Sanyo đặt bên quầy bà chủ quân phát ra trầm trầm.

Khi ly cả phê đã vơi một nửa, có một người đàn bà mặc bộ đồ bà ba đen bước đến ghế ngồi cùng bàn với người đàn ông. Bà gọi một ly cà phê sữa và một gói thuốc lá “Huế”.

Bà rút một điếu thuốc và nói vừa đủ nghe với người đàn ông:

- Cảm phiền ông, xin ông một mồi lửa.

- Dạ!

02 February 2023

BÃO TÁP VÙNG VÀNG

 



I


Phi Nga đi dạo một mình bên hồ Xuân Hương. Cô muốn có một vài giờ thư thái sau một ngày làm việc căng thẳng.

Buổi chiều mùa hè Đà Lạt thật đẹp. Trên mặt hồ, những chiếc xuồng đạp nước mang hình con thiên nga trắng đang bơi. Sau đôi cánh thiên nga là các bạn nam nữ thanh niên, những trai thanh, gái lịch từ bốn phương về. Họ đang cười nói hay đang rì rầm tâm sự? Những ánh mắt trao duyên, những nụ hôn nồng cháy.

Nếu không có tiếng ồn từ phía chợ Hòa Bình dội tới thì du khách có cảm giác mình đang lênh đênh trên suối Ngọc Tuyền cùng hai chàng Lưu Nguyễn nhập thiên thai...

Phi Nga đi được nửa vòng hồ rồi mới ghé vào nhà hàng Thanh Thủy, một nhà hàng nổi ven hồ. Nga tìm được một bàn còn bỏ trống kê sát phía ngoài, khách ngồi đây có thể buông tay khỏa xuống nước hồ trong xanh.

- Cho chị một kem ly!

01 January 2023

NGƯỜI ĐÀN BÀ LỪNG DANH CỦA VŨ TRƯỜNG

 


- I-

 

Vũ trường Ngọc Lan Đình của nhà hàng Đại Thành đang đông khách.

Từng đôi trai gái đang say sưa trong tiếng nhạc rộn ràng dưới ánh sáng đèn màu rực rỡ.

Tùng Lâm ngồi uống bia ở một bàn bên trái sàn nhảy. Đối diện với Tùng Lâm là một cô gái có tên Lan.

- Em quen chị Lệ Thu, vậy em cho tôi biết vì sao hôm nay lại vắng bóng Lệ Thu ?

Lan nhìn ông khách một lần nữa. Tuổi năm mươi của ông ta vừa có vẻ phong sương, lịch lãm, vừa có dáng hào hoa của một Việt kiều về thăm quê hương. Từ tối hôm qua Lan làm quen với Tùng Lâm, nhảy hai lần và hôm nay, ông Lâm kêu mệt, không muốn nhảy. Lan nhỏ nhẹ:

- Chị Thu không phải là “đào” chuyên nghiệp ở đây, song cả vũ trường này đều biết tiếng chị. Ở Rex, ở Tân Bình, ở Vũng Tàu, ai nhảy với chị cũng đam mê. Nhất là khi biết chị là vợ một ông cố vấn Mỹ năm xưa, người ta lại càng ao ước được làm quen và nhảy với chị một vài lần. Chị Thu đâu có cần tiền như chúng em. Chị thuộc loại tài tử, nhảy cho vui cũng như uống rượu để giải sầu. Em nghe nói chị Lệ Thu gần đây bận buôn bán với Hồng Kông, Thái Lan nên ít lui tới vũ trường. Những khách quý thường được chị Thu mời đến nhảy chơi tại sàn nhảy trên lầu ba biệt thự Bông Mai Vàng, ông đến đó, có thể gặp được chị Thu...

01 December 2022

ĐÊM HÀNG CHÂU







I


Chị em Mai Trang, Ngọc Lan từ Sài Gòn lên đã hai hôm nay đều tỏ ra hài lòng về những điều kiện ăn ở trong khách sạn Hàng Châu, không những có đủ món ăn của Sài Gòn – Chợ Lớn lại còn thêm cả món rùa Cà Mau nữa. Từ trên lầu ba hai chị em phóng tầm mắt về phía đường biên: cửa khẩu đang tấp nập người buôn bán ngược xuôi.

Trang đi dọc hành lang, thủ thỉ với Ngọc Lan:

- Cứ ở Sài Gòn mãi, mình cũng đến mụ mẫm cả người. Lên đây mới thấy hết ý nghĩa của câu nói: Hàng nước ngoài đang “tràn ngập lãnh thổ” như nước vỡ bờ..

Ngọc Lan nhún vai:

- Hàng rào Hải Quan lại quá mỏng manh!

01 November 2022

BÍ MẬT ĐƯỜNG DÂY MA TÚY

 




1.     TRẬN ĐÁNH MỞ ĐẦU

 

Ngược đường Hàm Nghi, Văn Sinh bước đi chậm chậm trên hè phố. Buổi sáng mùa thu mát dịu, Văn Sinh thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn mọi ngày. Không khí ồn ào náo nhiệt chung quanh không thể làm anh bận tâm. Anh đang nghĩ đến một mục tiêu, một trận đánh sắp xảy ra.

Văn Sinh xốc lại chiếc túi du lịch nhỏ đeo lệch bên vai. Chỉ còn mười bước nữa là đến quán cà phê Lan”.  Anh dừng lại bật lửa châm một điếu thuốc lá Samit. Nét mặt tươi tỉnh của anh bỗng đổi thành nét mặt buồn phiền. Bước đi của anh lại thất thểu như bước đi của một gã thất tình. Văn Sinh vào quán, đi giữa hai hàng ghế đã có người ngồi tìm được một bàn còn bỏ trống ở cuối căn phòng. Đôi mắt lơ đãng của Sinh nhìn suốt một lượt hai dãy bàn mà như chẳng nhìn ai. Sinh gọi một ly cà phê đen rồi cúi xuống xem một tờ báo ảnh của chủ quán để trên bàn.

16 October 2022

CON ĐƯỜNG TỘI LỖI

 



TÓM TẮT NỘI DUNG

 

Lý Hải Bằng quốc tịch Hồng Kông, nguyên là một người Việt gốc Hoa, trở lại Sài Gòn sau nhiều năm xa cách. Hắn dựa vào ông Lực, một cán bộ nghỉ hưu để thuê nhà, đặt Văn phòng Đại diện cho công ty Việt Hồng - thực chất là để đặt một đường dây buôn lậu ma túy từ Tam giác Vàng qua Thái Lan về Việt Nam.

Phạm Thái - con rể ông Lực - một cậu ấm đua đòi ăn chơi trác táng, đã rơi vào cạm bẫy của Lý Hải Bằng và trở thành kẻ phạm tội.

Đại úy Vũ Hoàng đội trưởng Đội chống ma túy đã phát hiện đường dây bí mật của Lý Hải Bằng và Phạm Thái, anh đã dựa vào quần chúng và bằng nhiều biện pháp nghiệp vụ, kiên quyết phá án.

Song vì sao nhiều Động Phù Dung vẫn tồn tại ở Sài Gòn? Một vấn đề nhức nhối đối với tuổi trẻ cần được cảnh báo về những cái chết trắng.

05 September 2022

SAU BỨC MÀN DỐI TRÁ



I.

Giám đốc Năm Thi nhấn chuông gọi lái xe. Hai phút sau, anh tài xế trẻ đã có mặt:

- Chú gọi con?

Năm Thi ra lệnh:

- Chuẩn bị xe cho chú ra nhà bác Kỳ Nam ở đường Trần Hưng Đạo!

- Dạ.

Năm phút sau, Năm Thi đã xách cặp bước lên chiếc xe Mercedes. Hắn thấy lòng vui phơi phới. Hắn vừa nhận được điện thoại của ông Tư - chánh văn phòng Ủy ban Nhân dân tỉnh, báo tin cho biết đã có quyết định bổ nhiệm hắn làm giám đốc Công ty Thương mại - Dịch vụ xuất nhập khẩu, một công ty mới có nhiều chức năng quan trọng hơn Công ty cũ có cái tên hạn hẹp là: Công ty Vật tư xuất khẩu. Hắn biết sự thành công này có bàn tay đạo diễn của Kỳ Nam, giám đốc Công ty Trách nhiệm hữu hạn Quyết Thắng...

Khi xe của Năm Thi dừng lại trước cửa Công ty Quyết Thắng, Kỳ Nam đã hiện ra với một nụ cười đầy vẻ kiêu hãnh và tự tin:

- Có tin mừng phải không chú?

Năm Thi cúi đầu, lễ phép:

- Dạ, em vừa nhận được điện thoại của bác Tư...

06 August 2022

CÂY VÀNG DI ĐỘNG

 



Câu chuyện thứ nhất :

 

BÍ MẬT ĐƯỜNG DÂY MA TÚY

 I. 

Công viên Bạch Đằng nhìn thẳng ra sông Sài Gòn, vào giờ này đang đông người ra hóng gió. Các ghế đá đều có người ngồi kín chỗ. Trên một chiếc ghế đá ở cuối công viên có một thanh niên ngồi tư lự, mái tóc dài trùm xuống gáy và hàng ria con kiến làm cho bộ mặt của anh ta có một vẻ buồn xa vắng. Những điếu thuốc lá cứ cháy liên tiếp trên môi anh. Anh buột miệng nói một mình:

- Chà! Thật dễ sợ!

Trước mắt anh, đó đây ở công viên còn lượn lờ những bóng ma ngày trước, đó là những gã đi hoang, những trẻ bụi đời và mấy thằng “hip-py” xuất hiện như những con buớm ban đêm... Thảo nào mà trường thanh niên lao động Bình Triệu ngày nào cũng nhận được dăm ba người “khách mới”. Trường nầy vốn có cái tên nôm na “trại cai xì ke, ma túy”, do sở y tế thành phố quản lý.

02 July 2022

THỜI VÀNG SON CỦA ĐIỆP

 


1

Mộng Điệp thức dậy khi chuông điện thoại reo vang. Cô cầm ống nghe:

-Tôi nghe đây! Ai đó? A! Anh Tư! Xin chào, có chuyện chi mà goi sớm vậy?

Từ đầu dây nói bên kia, tiếng Tư Hoàng nghe rất gấp:

- Chị Điệp! Tám container của ta bị kęt lại ở cảng rồi!

Mộng Điệp hỏi dồn dập:

- Sao? Hàng của ta bị giữ lại à?

- Dạ. Đúng như vậy! Hải quan yêu cầu phải kiểm tra.

- Bảy Phùng có mặt ở đó không?

- Dạ, có. Chính ông Bảy Phùng ra lệnh kiểm tra mà!

- Lại có bàn tay ma-phi-a của thằng Trần Quang Vụ rồi! Cha con Trần Đoàn muốn “chơi” chúng ta một chưởng đây, có phải không?

- Tôi cũng nghĩ như vậy!

Mộng Điệp cười nhạt:

- Thôi được, anh cứ bình tĩnh! Bây giờ là tám giờ. Mời anh Tư đến tôi ngay, ta sẽ bàn...

12 June 2022

NHỮNG NGƯỜI ĐI NGƯỢC DÒNG

 


I

 

Cô gái có đôi mắt nai ngó qua cửa sổ xuống đường, rồi reo lên :

- Anh Hai ơi! Chú Ba đã tới nè!

Hai Phi vuốt tóc cô gái:

- Chú Ba tới để bàn công việc với anh. Em lui vào trong, chờ anh một chút, nghe!

Cô gái ngoan ngoãn lên, bước vào phòng trong, vừa lúc Ba Minh hấp tấp lên lầu bước tới trước Hải Phi.

- Anh Hai! Em đã hoàn tất mọi thủ tục chuyển đổi tổ chức từ tổ hợp lên công ty trách  nhiệm hữu hạn.

Hai Phi dìu Ba Minh ngồi xuống ghế và cười rạng rỡ:

- Đó! Thế mới là thượng sách! Công ty trách nhiệm hữu hạn đang rất hợp thời và sẽ tạo điều kiện cho chú bay lên, bay xa.

- Dạ. Nhưng ...

- Nhưng ... làm sao?

- Mấy ông ký quyết định rồi, nhưng người dẫn mối vẫn nói với ba em rằng quà cáp cần phải tăng gấp đôi mới thật thỏa đáng.

04 May 2022

ĐƯỜNG ĐI RA BIỂN

 


I

 

Cô gái rụt  rè bước vào từ phía cánh cửa khép hờ sau khi đã gõ nhẹ tay "cạch, cạch" theo thói quen lịch thiệp và đã được người ngồi trong phòng đáp lại uể oải:

 - Xin mời vào!

Cô gái nhỏ nhẹ:

- Em chào anh Sĩ...

Người thanh niên chừng như miễn cưỡng phải đáp lại:

- Chào cô...

Cô gái nhẹ nhàng ngồi xuống chiếc ghế bành bọc nhung xanh đối diện với anh thanh niên. Cô đặt hai bao thuốc lá 3 số 5 lên bàn:

- Thưa anh, ông thiếu tá cho em mang thêm thuốc lá cho anh...

 - Cám ơn cô... à quên, xin lỗi, cô tên chi nhỉ? Cô thì nhớ tên tôi, mà tôi lại cứ quên tên cô…

Cô gái khép nép:

- Dạ, thưa: em tên là Lệ Ninh.

Anh thanh niên trầm lặng gật đầu:

- À. Lê Ninh! Lệ Ninh, cái tên hay thật đấy.

- Dạ, có hay chi đâu, anh! Ba má em đặt cho em, anh cứ quá khen...